Cái sự học ngày xưa...

Khuất Đình Huy

Super Moderator
18 Tháng chín 2009
208
0
0
:blushingsun:VỢ CHỐNG NHÀ NỌ CHỈ CÓ MỘT ĐỒI TRỌC TRỒNG CHÈ. VẬY MÀ, ĐỂ LO LẮNG CHO TƯƠNG LAI VÀ VÌ DANH TIẾNG, DANH DỰ. NGƯỜI VỢ ĐÃ NHỊN ĐÓI, NHỊN KHÁT ĐỂ CHẮT BÓP CHO CHỒNG ĐI HỌC, ĐI THI ĐỂ CHỜ NGÀY "VINH QUY BÁI TỔ". ĐÓ KHÔNG CHỈ LÀ TẠO SỰ ỔN ĐỊNH CHO TƯƠNG LAI, MÀ NÓ CÒN LÀ ĐẠO, TÌNH, NGHĨA, THỦY, CHUNG CỦA ĐÔI VỢ CHỒNG...
XIN GỬI NHÀ MÌNH BÀI THƠ CỦA NGUYỄN BÍNH - MỘT NHÀ THƠ CỦA HƯƠNG ĐỒNG GIÓ NỘI, CỦA ĐỒNG QUÊ, CỦA TÌNH CẢM ĐẰM THẮM NƠI THÔN DÃ...

TRĂNG SÁNG VƯỜN CHÈ


Sáng trăng sáng cả vườn chè
Một gian nhà nhỏ đi về có nhau
Vì tằm tôi phải chạy dâu
Vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay
Chồng tôi thi đỗ khoa này
Bõ công kinh sử từ ngày lấy tôi.
Kẻo không rồi chúng bạn cười
Rằng tôi nhan sắc cho người say sưa
Tôi hằng khuyên sớm khuyên trưa
Anh cha thi đỗ thì chưa động phòng.

Một quan là sáu trăm đồng
Chắt chiu tháng tháng cho chồng đi thi
Chồng tôi cỡi ngựa vinh quy
Hai bên có lính hầu đi dẹp đường
Tôi ra đón tận gốc bàng
Chồng tôi xuống ngựa cả làng ra xem.

Đêm nay mới thật là đêm
Ai đem trăng tới lên trên vườn chè.


Nguyễn Bính

THẬT MAY VÀ HẠNH PHÚC CHO NHỮNG NGƯỜI PHỤ NỮ CHỈ PHẢI CHỜ CHỒNG VINH QUY