[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Mến Thầy từ buổi học đầu tiên.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Con thấy Thầy vui, tính thật hiền.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Lời Thầy giảng vang đều trên lớp.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Như dòng suối ngọt chảy triền miên.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Rồi tháng năm dài bổng vút qua.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Con thấy Thầy nay tóc bạc nhiều.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Chúng con bao lớp người khôn lớn.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Vẫn nhớ trường xưa, nhớ lời Thầy. [/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Con thấy Thầy vui, tính thật hiền.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Lời Thầy giảng vang đều trên lớp.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Như dòng suối ngọt chảy triền miên.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Rồi tháng năm dài bổng vút qua.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Con thấy Thầy nay tóc bạc nhiều.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Chúng con bao lớp người khôn lớn.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Vẫn nhớ trường xưa, nhớ lời Thầy. [/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Thầy cô là người có công dạy dỗ và là người đưa đò, đưa chúng ta cập bờ kiến thức. Mấy khi khách qua đò quay trở lại khi đã qua sông. Nhưng Thầy cô không bao giờ trách những người qua sông ấy, mà vẫn âm thầm làm nhiệm vụ cao cả ấy suốt cả cuộc đời. [/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Thầy ơi! “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” lòng biết ơn Thầy chúng con luôn để ở trong lòng và hiện diện trong chúng con trong suốt 365 ngày chứ không phải chỉ là một ngày 20/11. Tuổi thơ chúng con có nhiều sự nông nổi, làm mà không suy nghĩ đôi lúc làm buồn lòng Thầy, dù Thầy không trách mắng, chúng con vẫn thầm mong Thầy tha thứ. Dù ở nơi đâu chúng con vẫn nhớ về Thầy, chúng con hằng mong Thầy khỏe mạnh vững tay chèo để dẫn dắt những đàn em sau này. [/FONT]
Chỉnh sửa lần cuối: