Nhớ Mải Về Thầy

24 Tháng bảy 2009
20
0
0
2011.jpg

[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Mến Thầy từ buổi học đầu tiên.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Con thấy Thầy vui, tính thật hiền.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Lời Thầy giảng vang đều trên lớp.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Như dòng suối ngọt chảy triền miên.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Rồi tháng năm dài bổng vút qua.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Con thấy Thầy nay tóc bạc nhiều.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Chúng con bao lớp người khôn lớn.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Vẫn nhớ trường xưa, nhớ lời Thầy. [/FONT]​

[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Thầy cô là người có công dạy dỗ và là người đưa đò, đưa chúng ta cập bờ kiến thức. Mấy khi khách qua đò quay trở lại khi đã qua sông. Nhưng Thầy cô không bao giờ trách những người qua sông ấy, mà vẫn âm thầm làm nhiệm vụ cao cả ấy suốt cả cuộc đời. [/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Thầy ơi! “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” lòng biết ơn Thầy chúng con luôn để ở trong lòng và hiện diện trong chúng con trong suốt 365 ngày chứ không phải chỉ là một ngày 20/11. Tuổi thơ chúng con có nhiều sự nông nổi, làm mà không suy nghĩ đôi lúc làm buồn lòng Thầy, dù Thầy không trách mắng, chúng con vẫn thầm mong Thầy tha thứ. Dù ở nơi đâu chúng con vẫn nhớ về Thầy, chúng con hằng mong Thầy khỏe mạnh vững tay chèo để dẫn dắt những đàn em sau này. [/FONT]
 
Chỉnh sửa lần cuối:

khuất hữu tám

New member
11 Tháng mười 2009
56
0
0
52
hhihi thầy cô có nơi trên đất nước việt nam người ta còn gọi chứ (thầy) là người sinh ra họ hình ảnh và sự tôn vinh của thầy cô trong lòng chúng ta cao thương biết bao ...(ơn này sánh trời cao trong lòng ta dám lúc nào lãng quên) đã là phong tục và là nên văn hoá đc các thế hệ trước sau bơm nhồi lần nhau trải qua bao năm tháng nhưng thật đáng tiếc xã hội bây giờ có người đã đc người ta gọi là thầy là cô mà sao tôi cảm thấy tiếng gọi đó lạnh nhạt biết bao ngày xưa tôi nghe người ta nói gặp thầy cố cách xa 10m là quỳ gối xuống chào rồi thầy cố ngày ấy cao thượng biết bao nhiêu đc mọi người kính trọng biết bao nhiêu còn bay giờ thì sao......?sao tôi kg thấy hình ảnh như vậy nữa......?giờ tôi chỉ thấy người ta truyền tải kiến thưc để đổi lại tiền ai truyền tốt thì tiền cao từ kiến thức to tới kiến thức nhỏ từ mầm non cho tới cao học đều phải mua kiến thức chứ kg phải đc (san bớt chứ cho người thiếu chứ như bác hồ nói) thời bây giờ chứ thầy mờ nhạt lắm vì tôi thấy nó đã thành cái nghề giáo viên hoặc cái nghề dạy học hoặc là cái nghề trao đổi kiến thức đã là nghề thì làm phải có công chứ kg phải (hiến dâng như ngày xưa) giờ có lúa nhiều thì nói nhiều truyền nhiều công lực hay còn lúa ít thì truyền ít và.....
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Khuất Đình Huy

Super Moderator
18 Tháng chín 2009
208
0
0
Chập chững đến trường buổi đầu tiên
Gặp Thầy ấm mãi nụ cười hiền,
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Nghe lời Thầy giảng vang trong lớp [/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Như dòng suối ngọt chảy triền miên.[/FONT]

[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Rồi những tháng, năm vùn vụt qua.[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Tuổi cao, tóc bạc, thầy đã già[/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Bao lớp học trò nay khôn lớn [/FONT]
[FONT=Arial,Helvetica,sans-serif]Nhớ mái trường xưa, nay cách xa... [/FONT]


Một buổi ghé thăm lại trường làng
Gió Đông tuốt lạnh những nhánh bàng
Vẫn ngôi trường cũ, chiều yên ả
Xao động lòng tôi... những xốn xang.

Chỉnh lý, bổ sung thêm thắt một chút cho tình cảm thầy - trò thêm nhớ nhung, đằm thắm và da diết Tám nhé. OK