Thơ: Lối Xưa

Khuat HBK

New member
7 Tháng tám 2009
31
0
0
Nhà vẫn còn đây, em ở đâu?
Anh vẫn ngang qua suốt tháng ngày,
Nhà hoang, cửa đóng, then gài chốt.
Thềm xưa vẫn đó, vắng em yêu.

Nhà cũ đây rồi, em ở đâu?
Anh vẫn còn đây với cảnh này.
Cỏ mọc đường xưa che lối cũ.
Nhà hoang vách phủ một màu rêu.

HBK.
 

Khuat HBK

New member
7 Tháng tám 2009
31
0
0
Vâng, chinh gốc mình họ Khuất mà. Bạn không thấy tên mình là Khuất HBK sao? Sẵn đây mình tặng bạn một bài thơ cóc-nhái nhé.


Đố ai giải thích được tình yêu
Nào khó gì đâu một buổi chiều
Gặp người con gái ngây thơ ấy
Rồi thương, rồi nhớ thế là yêu...

Đố ai giải thích được tình yêu
Nào khó gì đâu nếu thấy mình
Nhớ thương mong mãi một ai đó
Ngồi đứng không yên bởi một ngươi...

Đố ai giải thích được tình yêu
Rất dễ bạn ơi nếu có người
Ngự gữa hồn ta trong nắng hạ
Bằng tà áo trắng nón che duyên...

HBK
 

khuatqvinh

Administrator
15 Tháng mười hai 2008
220
0
0
Hanoi, Vietnam
quangvinh3ik47.blogspot.com
cám ơn anh đã tặng bài thơ. hì. quả thực ko biết thế nào mới gọi là Yêu nữa. Yêu mà ko thừa nhận rồi ko yêu nhưng vẫn cố ngộ nhận. TY vẫn luôn như thế. nó cố gắng nhấn chìm những tâm hồn yếu đuối trong đau khổ... hjx
 

Khuat HBK

New member
7 Tháng tám 2009
31
0
0
Thơ: Anh Có Biết

Anh Coù Bieát



Em đã khóc, chiều nay chiều thứ bảy
Khóc cho mình và khóc cả cho anh
Tại vì sao anh lại nói những lời...
Cho em khóc như ngày mưa áp thấp.


Anh có biết con gái thường tự ái
Hay dỗi hờn và nước mắt tuôn nhanh
Khi yêu ai, thì yêu chỉ một người
Không so sánh sang hèn như anh tưởng


Anh có biết con gái thường nói lẫy
Nói không yêu, nhưng mong nhớ từng giờ
Miệng nói không, nhưng bụng kia nói có
Bảo anh đi, anh phải nhớ quay về


Anh yêu hỡi! sao mà anh ngốc thế
Quá vụn về mà cũng học đòi yêu
Đến gần em và nhìn vào trong mắt
Đọc đi anh, em đang nghĩ những gì?
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Khuat HBK

New member
7 Tháng tám 2009
31
0
0
Cám ơn anh Thìn, em không dám múa rìu qua mắt thợ đâu.
Anh xem có ai trong ho Khuất có học vấn cao hơn thì nhờ đi.
em chỉ làm thơ cóc nhái cho vui thôi.