Thơ: Ngại Ngùng

Khuat HBK

New member
7 Tháng tám 2009
31
0
0
Thay thế hồn ta mấy dòng này
Bao nhiêu thương nhớ gửi vào đây
Hỡi người bạn nhỏ hay chăng đấy?
Ta nhớ, ta thương nói ngại lời



Ta biết ta đang tuổi học trò
Ngồi ghi bài giảng, nhớ thương ai
Lạc loài ghi lẫn tên người ấy
Hỏi rằng người ấy biết hay chăng ?



Nhiều lúc nhủ lòng ta muốn ngỏ ....
Nhưng mà còn ngại lắm người ơi
Chỉ sợ ngỏ lời, em vụt mất
Tôi về thất thểu bước chân điên.

HBK
 

Khuat HBK

New member
7 Tháng tám 2009
31
0
0
Thơ: Em Sợ Lắm



em sợ lắm mưa buồn trong đêm vắng
Sợ cô đơn, giá lạnh suốt đêm trường
Sợ thời gian kéo dài theo thương nhớ
Gọi tên anh trong hoang vắng u buồn.


Em sợ lắm một mai tình dang dở
Nhớ anh nhiều, em biết phải làm sao?
Con đường quen, chân bước bổng thêm dài
Công viên đó, vắng anh buồn hiu hắt.


Em sợ lắm phải xa rời áo trắng
Tuổi học trò êm ả tựa bài thơ
Những đón đưa sau mỗi buỗi tan trường
Những dỗi hờn, những lúc giận vu vơ.


Em sợ lắm ngày mai tình dông bão
Sợ mây sầu giăng khắp nẻo tình yêu
Sợ nhớ thương kéo dài trong cuộc sống
Quên một người nào có dễ đâu anh ?

HBK