Nghìn lẻ một chiêu trốn vợ đi chơi

khuatquangthin

Tự hào là người họ Khuất
12 Tháng mười hai 2008
1,183
0
36
47
Bình Dương
www.hokhuatvietnam.org
Khi anh Tùng bảo “anh ra sân sửa cái ăng ten”, chị Hạnh không thể tưởng tượng rằng phải đến tối hôm sau, ông xã mới lại có mặt trong nhà.

Bạn bè vợ chồng Tùng vẫn truyền nhau giai thoại lừa vợ đi chơi rất liều của anh. Tùng vốn ham tụ tập bạn bè. Vì cả tuần trước đã nhậu triền miên nên tuần đó, anh hứa ở nhà với vợ con, làm ông chồng chỉn chu. Ác cái là vào ngày giữa tuần, lũ bạn lại có cuộc “họp” hoành tráng, với sự có mặt của vài nhân vật đã lâu không xuất hiện. “Xin phép” vợ thì sợ căng thẳng, Tùng quyết định "tiền trảm hậu tấu".

Mỗi ông một cách “chuồn”

Hôm đó, Tùng đi làm về đúng giờ, tắm gội rồi nhẩn nha chơi với con, chờ vợ làm cơm. Chị Hạnh đang nấu nướng thì nghe chồng kêu TV nhiễu sóng, chắc tại ăng ten bị gió thổi xiêu. “Để anh ra sửa cái ăng ten”, Tùng nói rồi mở cửa ra ngoài. Hạnh chẳng nghi ngờ gì vì chồng vẫn mặc quần short. Nhưng trong túi quần đã có ví và chìa khoá xe, đủ để Tùng phóng ra chỗ hẹn. Cả hội chơi thâu đêm, sáng hôm sau Tùng đến thẳng công ty, thay bộ đồ để sẵn ở đấy và làm việc. Cuộc sửa ăng ten của anh mất trọn một ngày đêm.

Còn để được phóng đi chơi với bạn, anh Phiến ở thị xã Bỉm Sơn, Thanh Hoá, phải “mượn danh” con. “Em ơi, anh chở con đi dạo một lát cho nó mát”. “Chờ em tí, em đi cùng cho vui”. “Thôi, đợi em tắm rửa giặt giũ xong thì có mà khuya, thằng bé ngủ mất, bố con anh đi đây”. Thế là bố con chào hỏi rộn rã, ra khỏi nhà. Hơn 10 giờ đêm, thằng bé được đưa về, nhưng người đưa về là… cô em vợ Phiến. Hoá ra anh chở con thẳng một lèo đến nhà mẹ vợ, bảo cô em: “Dì trông cháu hộ anh phát, anh đột nhiên có việc gấp”, rồi ba chân bốn cẳng chạy mất. Khuya, không thấy anh rể đến đón con, gọi điện không nhấc máy, cô em đành chở cháu về. Còn bố cháu thì mãi 12h đêm mới về.

Anh Sơn ở Cầu Giấy, Hà Nội, từng thoát khỏi sự kiểm soát của vợ để đi bù khú với các đồng nghiệp bằng chiêu… đi chợ giúp nàng. Đang suy tính không biết ra khỏi nhà bằng cách nào, nghe vợ kêu là quên mua thì là và ớt trong khi nồi canh cá đang nấu dở, Sơn nhanh nhảu: “Để đấy, anh mua cho, có cần gì nữa thì kê ra luôn thể”. Chị Liên vợ anh thấy chồng tốt đột xuất, tranh thủ đọc một loạt thứ cần mua. Chỉ 20 phút sau, những thứ chị cần đã có mặt đầy đủ, có điều người mang về không phải ông xã, mà bà bán hàng ở chợ cóc gần nhà. Gọi điện cho chồng, chị nghe tiếng anh rối rít: “Xin lỗi em, thằng Hưởng ở Vũng Tàu ra, chúng nó triệu tập gấp, anh không kịp xin phép nhưng vẫn cố hoàn thành nhiệm vụ chợ búa với em”. Tức vì phải ăn cơm một mình nhưng chị Liên cũng tự an ủi: “Ít ra thì lão cũng gửi thì là với ớt về”.

Còn chị Hồng ở Kim Giang, Hà Nội tuy bực ông chồng lừa vợ đi chơi nhưng không trách được bởi chính chị giục anh đi. Chiêu này của anh Lương, chồng chị, thực ra là bắt chước nguyên xi mẩu chuyện cười trên mạng, nhưng vẫn qua mặt được bà xã. Tối đó, vợ đang lau nhà, chồng đang hướng dẫn con học bài thì anh bạn làm cùng công ty xuất hiện, mặt mũi khó đăm đăm, bảo Lương: “Đến nhà thằng Linh ngay, nó đang cần mày lắm”. “Nghiêm trọng lắm rồi à?”. “Ừ”. Lương liếc vợ, bảo: “Nhưng tao đang bận dạy con học”. Rồi đáp lại sự giục giã của bạn, anh nói: “Thôi mày cứ đi đi, bảo nó thông cảm cho tao”. Thấy vậy, chị Hồng lên tiếng: “Anh cứ đi với anh ấy đi, để đó cho em”.

Một giờ sáng, Lương về, miệng đầy hơi rượu. Nghi ngờ, Hồng hỏi chồng đi đâu. “Anh đi đánh bài bên nhà thằng Linh chứ đi đâu?”. “Trời ơi, sao anh lừa em là việc nghiêm trọng?”. “Thì nghiêm trọng chứ sao, thiếu anh sao chúng nó chơi được, mà anh đâu có lừa em, anh có nói gì đâu, từ đầu đến cuối chỉ bảo nó cứ đi một mình thôi mà, em giục thì anh mới đi”.

Mẹo né cơn giận của vợ

Ông chồng nào cũng biết trốn vợ đi chơi, hoặc nhậu nhẹt quá khuya mới về là có lỗi với vợ. Vì thế khi bù khú, các ông cứ vui bừa đi, khi xong việc mới nghĩ đến hậu quả: phải cư xử ra sao với “sư tử” ở nhà để cuộc vui có một kết thúc có hậu. Đây lại là lúc óc sáng tạo của họ được phát huy.

Lần nào đi nhậu về khuya, anh Vĩnh, 40 tuổi, ở Thái Thịnh, Hà Nội, cũng chuẩn bị sẵn một cái phong bì. Mở ví, anh lấy mấy trăm nghìn đồng nhét vào đó, dán lại. Về đến nhà, vợ vừa há mồm chưa kịp kêu ca, anh đã nhanh tay rút phong bì trong túi ngực: “Hôm nay anh em ở cơ sở mời uống mấy chén rồi giữ mãi không cho về, mệt quá. Lại còn đưa cả phong bì nữa, mẹ nó xem bao nhiêu?”. Thế là “mẹ nó” quên phắt chuyện mắng chồng vì còn mải kiểm tra, trong khi Vĩnh đường hoàng chui vào phòng tắm rồi lên giường ngáy khò khò.

Cũng để tránh cơn thịnh nộ của bà xã khi về khuya nhưng anh Thành, 30 tuổi, nhà ở quận Hai Bà Trưng, Hà Nội lại không “đánh” vào tính thích tiền mà vào sự dễ mủi lòng của vợ. Biết nàng đang bắc ghế ngoài phòng khách, thức chong chong đợi chồng về "cho một trận", anh đánh tiếng về sự có mặt của mình bằng những bước chân nện thình thịch lên cầu thang gỗ của căn biệt thự xưa, nơi ở chung của mấy gia đình. Đến trước cửa căn hộ của mình, anh chàng thả mình đánh uỵch một cái xuống sàn sau vài bước chân vờ lảo đảo. Lập tức cửa mở, bà xã xông ra, xót ông chồng bị ngã đau nên cuống quýt dìu vào, vừa càu nhàu vừa lo lắng hỏi có đau ở đâu không, rồi xoa dầu, cởi giày, tất… Và việc của Thành lúc đó chỉ là vùi mặt vào gối ngủ với nụ cười đắc chí.

Thực ra, những mánh khoé trên cũng chỉ qua mặt được các bà vợ một vài lần là bị lộ tẩy. Các quý ông lại phải sáng tạo những chiêu khác, và nếu thành công, một phần cũng là nhờ sự “cho qua” của các bà vợ, vốn đã biết tính chồng. “Những lần như thế tôi vừa bực vừa buồn cười, nhưng rồi cũng thôi, vì ông ấy còn cố tìm kế dụ vợ để đi chơi hay để thoát ăn mắng như thế nghĩa là vẫn còn nể vợ, chứ không phải ngang nhiên đi tràn cung mây như nhiều ông khác”, chị Hồng nói.

Chị Nga, vợ anh Thành, cũng cùng ý kiến này, và nói thêm: “Sau những lần bật cười vì các ‘âm mưu’ của chồng, tôi có bảo ông ấy rằng, việc gì cũng có mức độ, nếu anh đi quá thì dù hài hước đến mấy cũng không vợ nào chịu nổi đâu. Đến nay, tôi còn cười được trước những trò của chồng là vì ông xã chưa vượt qua cái giới hạn ấy”.

Nguồn http://www.baodatviet.vn/Home/doison.../55791.datviet